July 26, 2011

MỘT BÀI THƠ HAY TỪ MỘT CHUYỆN ĐÙA TẾU

Những ngày cuối năm 2010 yên bình đến tẻ nhạt. Nhằm phá vỡ không khí sống mòn, sống rỉ, sống sét ấy mụ Thanh rủ quậy phát chơi. Vì thế mới lôi chuyện nuôi yến ra. Mụ hỏi tỉ mỉ đến mức mình gõ phím như múa, cuối cùng mình bảo "Nếu mà không biết thì tra gu gồ". Mụ tra ngay, biết hết muôi yến ra sao, giá yến thế nào, cái gì là dẫn dụ...và thống nhất luôn vụ đưa Vương Cường lên sàn. Lý do chọn VC là vì chọc anh lày cáu rất khó và vì anh í đã từng ngồi với TC trong tấm ảnh được bà Hoài đặt tên là "Đôi thọ" nổi tiếng..



Mình là người khởi xướng vụ nuôi yến, đương nhiên cũng lấp ló đằng sau, trong vai trò cô thạc sĩ giải thích tiếng yến "em yêu anh, anh yêu em". 

Mụ Thanh, như mọi bận, viết rất nhanh và đểu, đọc xong bấm bụng cười, không dám hé răng, sợ mụ cho một en-choai "Chúc mừng..." thì bỏ xừ..

Vài ngày sau anh VC của TC (vốn được gọi là anh Bánh đúc) đem bài về nhà treo. Chắc anh cũng bực, nhất là khi có vài người không biết đùa cố hiểu theo nghĩa đen. Nhưng rồi anh í cũng "thủng" cái vụ nuôi yến. Anh í làm một bài thơ. 

Bà Hoài đưa vào com nhà TC, không đề tên tác giả, mệ Hó đọc kêu ầm lên là hayquá, mình qua coi cũng thấy quá hay, biết ngay anh í viết nhưng không chịu nói. Mãi khi bị lộ, anh í mới treo lên nhà mình và giải thích rằng anh sợ không hay.

Bài thơ này thực không mấy giống VC, bởi trước kia thơ VC nhiều chữ nghĩa, dù hay thì cũng phải cầm lên đặt xuống dăm lần mới thấy hết cái hay. Và thơ VC đặc biệt khó thuộc.

Nhưng bài thơ này rất dễ thuộc, hầu như chỉ lướt qua một lần thì bao nhiêu từ đã nằm yên trong trí.

Mình không biết tại sao anh í không ngắt câu ra theo đúng điệu đồng dao, vì khi ấy nó thực sự là một bài đồng dao. Có thơ, có nhạc, mà nhạc đậm hơn thơ. Mình sẽ thử ngắt

Dụ Yến 
VƯƠNG CƯỜNG

Nắng rải ngoài sân
hoa vàng trước ngõ
nhà anh bốn tầng
bốn tầng cửa mở
Lọc khóc thành cười 
lọc mây thành gió
thương đầy sóng sóng
nhớ đầy trăng trăng
Đồng trải mênh mông
núi chồng bát úp
bước xuống ruộng mật
bước lên rừng vàng
Ơ Yến ra ràng 
chàng màng bỡ ngỡ
anh ngóng em về
hoàng hôn chín đỏ
Ơ này Yến nhỏ 
môi đỏ má hồng
anh đi khe khẽ 
em giật mình không
Bay qua đại dương
triều cường dựng ngược
xiu xíu bàn chân
long lanh trăng nước
Nào bão nào giông
nào sông nào biển
hương tỏa đầy nhà
hoa là bướm lượn
Ơ này Yến ơi
vơi đầy yêu mến
thơ anh vỡ tiếng
giật mình bay lên...

Một bài thơ đầy cách dùng từ láy điệu nghệ, "sóng sóng", "trăng trăng", "chàng màng", "bỡ ngỡ" "khe khẽ", "xíu xíu", "long lanh". Chữ như khiêu vũ cùng một bầu trời chao liệng cánh yến mà cũng nhẹ như cánh yến. Bài thơ tưởng chừng giản dị như ruộng mật nhưng thực tế có bao nhiêu câu sang cả 

"Bay qua đại dương triều cường dựng ngược
xiu xíu bàn chân long lanh trăng nước"
Hay : 
"Lọc khóc thành cười lọc mây thành gió
thương đầy sóng sóng nhớ đầy trăng trăng"

Bài thơ này cũng không có dấu ngắt câu, dấu chấm phẩy, như một tình yêu tràn ra, không be bờ nào chắn lại được.

Nghệ thuật hay kỹ thuật thơ là thứ mình cực dốt nên không dám nói nữa. Nhưng mình thực sự thích thú cái tình của VC trong bài thơ. Cho dù nhiều câu nhại của Thanh Chung đáp lại cô bạn nhưng lại ở thế áp đảo "Nhà anh bốn tầng bốn tầng cửa mở ". Khoe hết những tài sản anh có, khoe cả tấm lòng sẵn sàng của anh. Nhưng cũng ra điều anh thế đấy, ai thích thì đến, anh đây chả dắt tay ai lôi vào. Yết Kiêu thế không biết.

"Ơ Yến ra ràng chàng màng bỡ ngỡ
anh ngóng em về hoàng hôn chín đỏ
Ơ này Yến nhỏ môi đỏ má hồng
anh đi khe khẽ em giật mình không"

Túm lại, với em yến nào, anh í cũng rất quan tâm. Tôi mà viết được bài thơ này, tôi thay béng chữ "ngóng" thành "dắt" thế là bầy yến bị dụ trọn vẹn, hoàn hảo. Nói thêm là anh í hầu như biết chắc bài thơ sẽ là chất dẫn dụ đặc biệt, bởi khi anh- một con người tầm thước- đi khe khẽ thì sợ yến giật mình, nhưng cũng không chắc có giật mình không. Nhưng thơ của anh thì làm cho yến sẽ "giật mình bay lên" lập tức. Hết chuyện.

Khi đưa qua 360, anh í có sửa ít chữ " núi chồng bát úp" thay thành "núi chồng núi vợ". Theo luật, văn bản có hiệu lực đến khi có một văn bản khác thay thế. Nhưng tôi thích câu cũ hơn bởi nói chữ "vợ chồng" ở đây dễ khiến đầu óc lái theo một hướng khác cái ý của bài thơ, đó là : Bỡn cợt.

Vương Cường xưa nay có vẻ hay đùa nhưng không đến mức bỡn cợt và đểu đểu. Thế nhưng bài thơ này rất đểu, nhất là ra đời vào lúc rối ren tiếng yến từ loa nhà Thanh Chung. Dù rằng, nếu đọc riêng bài thơ thì chỉ thấy một Vương Cường trai lơ và...hơi đĩ (xin lỗi) n lần.

Kết vụ Dụ yến này, Thanh Chung viết " Một con én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân. Rủ nhau yến về trên tổ ấm 4 tầng". Thiền viện cười lăn cười bò.
Một chuyện đùa, súyt thành chuyện thật, thành quả là một bài thơ hay, với cách dùng từ điệu nghệ.

4 comments:

  1. Whats up! I simply wish to give a huge thumbs up for the nice
    info you will have here on this post. I will probably be coming again to your weblog for extra soon.


    Here is my page - semester at sea summer 2010

    ReplyDelete
  2. Whats up! I simply wish to give an enormous thumbs up for the good information you’ve right here on this post.
    I will likely be coming back to your weblog for more soon.



    Feel free to visit my site; semi truck seats swivel

    ReplyDelete
  3. Hey! I just wish to give an enormous thumbs up for the good information you have got here on this post.
    I will be coming back to your weblog for extra soon.

    My homepage :: time and weather seoul south korea

    ReplyDelete
  4. Hey! I simply would like to give a huge thumbs up for
    the great info you have here on this post. I shall be coming again to your weblog for more soon.


    Check out my weblog ... magic seo book review

    ReplyDelete