July 26, 2011

THẢ TRÔI MỘT NGÀY TRÊN BIỂN

THẢ TRÔI MỘT NGÀY TRÊN  BIỂN

Hồi trẻ, chủ nhật là chủ nhọc, dọn dẹp gần chết. Giờ già  rồi, chả mấy nữa mà...vì thế chủ trương ăn chơi (có trác  táng không nhỉ)  được  quán  triệt.
Theo tinh thần ấy, Hó từ Đức Linh xuống núi. Hai đứa ra  một rì xọt đẹp long lanh để hưởng  kỳ nghỉ cuối tuần, mà  cả hai đều coi là khởi đầu cho những dự kiến ăn chơi lâu  dài.
Rì xọt này hồi đầu tên là Siva- thần tình ái theo Ấn Độ giáo , ngay cổng ra vào là biểu tượng cái Linga tổ chảng. Giờ đổi thành Mũi Né bay.
Bữa tối, mình quán triệt Hó là đã ăn chơi thì không sợ tốn kém, cứ ra nhà hàng mà gọi, không mang gì theo hết. Trên bàn có tờ Menu, hai đứa nghiên cứu và mặt đổ chàm lập tức. Thôi, hơi đâu mà bơ thưa sữa cặn, cứ món ăn truyền thống đậm đà là xong.
Đi chụp ảnh, Hó mặc sức sáng tác tối tác và tự thán phục mình đến mức suýt bay lên trời. Mình là người mẫu không bán. Đến khi đổ hình vào máy, Hó lại một lần nữa gia nhập vào nhóm "tự thân vang" dám so với tay máy lành nghề Hoài Vân. Rồi Hó chát với Thanh Chung và Hoài Vân. Hó cười rung hết cả khu rì xọt và  nói "Sao lại có người sướng thế nhỉ, bây giờ TC đang khật khừ  trên máy bay đi Tếch- dát thăm Cao bồi phố Huyện hết 6 tiếng còn HV thì coi bao nhiêu là phim nhạt nhẽo trên ti vi , tụi mình lại xả nước vào hồ mà ngâm". Mình thấy đời thú vị thật.
Hai đứa tán hươu tán vượn, rưng rưng nhắc đến vài anh trên blog, ghen ghét kể tên ít chị của vi en rồi khoái chí với những bài viết hay gần đây. Tất nhiên tụi mình dành một thời lượng đáng kể để tâng bốc lẫn nhau vì sợ chưa ai dám làm chuyện đó.
Tám rưỡi, chẳng biết sao mình lăn đùng ra ngủ. Tỉnh dậy thấy Hó vẫn bên máy tính. Mình lại ngủ với câu càu nhàu là  "Tán giai cho lắm vào, nhớ  mà đóng cửa đấy, giỏ em có cả tỉ âm phủ đồng".
Không biết Hó ngủ khi nào nhưng tụi mình dậy sớm,  đi ăn sáng bằng món bánh canh chả cá ngon nhức nhối và ly nước thơm ép đậm đà.
Hai đứa ra biển, Hó vẫn tự say mê tài chụp ảnh của mình nên ghi lại những dấu chân còng trên biển, vài bức cho vịnh Mũi Né chỉ nổi tiếng đâu trong nước và ngoài nước. Mình tranh thủ tán con bé đi cạy hàu. Bé tên Ca, nhà có 4  người, 3 người đi cạy hàu. Mỗi ngày cạy 2 kí,mất đứt buổi sáng, bán được 140.000 đ, 3 người là 420.000 đ. Cũng kha khá nhỉ. Mình học cạy hàu. Vất vả quá. Phải biết nhìn xem con nào to con nào nhỏ, gõ búa vào đâu, cạy ra thế nào...nói chung dốt dai, Ca không đào tạo nổi. Ca 19 tuổi, 8 năm kinh nghiệm cạy sò. Khi 11 tuổi do đi cạy hàu có tiền qúa mà bỏ học. Ca 2 lần làm cho resort nhưng vẫn bị hàu gọi về những bãi đá sắc nhọn hoang vu mà cặm cụi với hàu. Giờ cô bé vẫn chưa có người yêu.
Mình móc túi Hó lấy 50.000 đ mua hàu của Ca và đưa  thẳng cho nhà bếp. Ít phút nữa hai đứa sẽ đổ mồ hôi bên bát cháo hàu ngọt lừ, thơm phức (không đá lạnh, không chất bảo quản).
Có đem áo tắm nhưng vẫn chưa tắm, có thể tí nữa mới cho bọn cá cơ hội cười rú lên khi nhìn thấy mình và Hó bập bõm trên biển.

Có thể sẽ ăn trưa thêm một bữa nữa để về cấy cày trả nợ nửa tháng.
Có thể làm quen với giám đốc để mưu mô rủ thêm bạn đến rì xọt này (Câu này viết riêng cho HV và TC) cho những ai chưa đến ghen tỵ (Câu này HV và TC không nên đọc)...
Có thể...có thể...có thể..
Chưa kịp làm gì cho ra hồn ra vía thì ngày đã đang trôi vèo.
Ôi nhanh thế, một ngày với bạn thân trên biển.

No comments:

Post a Comment